Anh Hòa Italy, Đức Gây Thất Vọng Trước Hungary

Tổng công ty trân trọng ghi nhận sự hợp tác truyền thông và chung tay thực hiện các chương trình phục vụ cộng đồng cũng như tuyên truyền các chủ trương, chính sách, hoạt động của ngành nước đến với người dân Thành phố của các cơ quan thông tấn báo chí. Vừa qua, Tổng công ty có tiếp nhận một vài thông tin phản ảnh về giá đồng hồ nước. Về Quy trình thẩm định dự án mua sắm tài sản, hàng hóa nói chung, Tổng công ty căn cứ theo Luật Đấu thầu số 43/2013/QH13 ngày 26 tháng 11 năm 2013; Nghị định 63/2014/NĐ-CP ngày 26 tháng 6 năm 2014 về Quy định chi tiết một số điều của Luật Đấu thầu về lựa chọn nhà thầu; các Thông tư hướng dẫn của Bộ Kế hoạch Đầu tư và Quyết định số 1704/QĐ-TCT-KHĐT ngày 10 tháng 11 năm 2021 (Quyết định số 1704) về việc ban hành Quy định mua sắm tài sản, hàng hóa, dịch vụ và lựa chọn nhà thầu trong mua sắm tại Công ty mẹ - Tổng Công ty Cấp nước Sài Gòn - Trách nhiệm hữu hạn một thành viên. Trên cơ sở đó, Phòng Kế hoạch Đầu tư Tổng công ty xem xét thẩm tra, thẩm định dự án mua sắm, thẩm định kết quả lựa chọn nhà thầu. Đối với Dự án mua sắm, đơn vị quản lý Dự án lập Tờ trình và đính kèm Bộ hồ sơ theo quy định tại Quyết định số 1704 trình lên Tổng Công ty phê duyệt, trong đó bao gồm: Tập dự án và dự toán do đơn vị lập hoặc đơn vị tư vấn lập; Văn bản về yêu cầu kỹ thuật, quy mô về số lượng, khối lượng; Tên dự án, hạng mục trình duyệt đã được ghi kế hoạch vốn của năm; Thư mời chào giá gửi các doanh nghiệp (có năng lực) do đơn vị quản lý Dự án lập và gửi; Hồ sơ chào giá của ít nhất 03 doanh nghiệp khác nhau. Việc thẩm định và phê duyệt Hồ sơ mời thầu theo Điều 13 Luật Đấu thầu, báo cáo thẩm định căn cứ theo Thông tư số 19/2015/TT-BKHĐT ngày 27 tháng 11 năm 2015 của Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Đối với gói thầu, kế hoạch lựa chọn nhà thầu sau khi phê duyệt được đăng tải trên hệ thống mạng đấu thầu quốc gia; Hồ sơ mời thầu do đơn vị quản lý Dự án lập theo mẫu các Thông tư của Bộ Kế hoạch và Đầu tư ban hành. Đi vào cụ thể Quy trình triển khai mua sắm đồng hồ nước tại Tổng Công ty áp dụng bởi Quyết định số 1704, các bước mua sắm đồng hồ nước sẽ được triển khai theo quy trình sau: Thư mời chào giá được Tổng Công ty xây dựng và gửi tối thiểu cho 03 doanh nghiệp có uy tín đã tham dự thầu các gói thầu tương tự trước đó (kể cả các doanh nghiệp có tham gia không trúng thầu) và các đơn vị có gửi tài liệu giới thiệu hàng hóa tương tự và quan tâm mong muốn tham gia cung cấp cho Tổng Công ty trước đó, với nội dung về số lượng, thông số kỹ thuật (theo các tiêu chuẩn kỹ thuật hiện hành của món hàng trên thế giới và TCVN (ISO 4064 (TCVN 8779)). Ngoài ra, dựa trên kinh nghiệm và điều kiện thực tế trong quá trình sử dụng, việc mua sắm đồng hồ nước tại Tổng công ty còn phải đáp ứng các tiêu chí: Cấp chính xác, chiều dài đồng hồ, thân đồng hồ bằng hợp kim đồng với hàm lượng đồng nguyên chất tối thiểu 58%, hàm lượng chì tối đa 2%, độ kháng từ… phải đảm bảo để phù hợp với yêu cầu sử dụng và chống gian lận trong quá trình sử dụng. Trên cơ sở đó, Tổng Công ty triển khai lập dự án và dự toán dựa trên Bảng chào giá có giá thấp nhất và tiến hành thẩm định, phê duyệt dự án, dự toán mua sắm và kế hoạch lựa chọn nhà thầu. Sau đó, Đơn vị quản lý Dự án thực hiện việc tổ chức lựa chọn nhà thầu theo hình thức đấu thầu rộng rãi, đăng tải thông báo mời thầu công khai trên hệ thống hệ thống mạng đấu thầu quốc gia. Tổng công ty Cấp nước Sài Gòn luôn luôn tiếp thu các nội dung phản ảnh của Quý Báo - Đài với tinh thần cầu thị, xây dựng. Với tinh thần đó, Tổng công ty Cấp nước Sài Gòn mong muốn quý Báo - Đài cùng đồng hành, chia sẻ với Tổng công ty, thông tin một cách khách quan, công tâm để độc giả nhìn nhận sự việc khách quan. Tổng công ty sẽ tiếp tục kết nối với các phóng viên để tương tác thông tin hai chiều, phục vụ cho nhân dân Thành phố ngày càng tốt hơn.

Hơn nữa, ông thu dụng quân lục lâm "Tàu ô", sai đánh phá biên giới Trung Quốc cốt để Nhà Thanh bị cuốn vào hoạt động ngoại giao và chống giặc cướp để cho ông có thời gian hỗ trợ vua anh dồn lực lượng vào chiến trường miền Nam mà thôi. Để chuẩn bị phối hợp với Quang Trung, năm 1792, Nguyễn Nhạc đóng nhiều tàu thuyền đóng ở cửa Thi Nại để Nam tiến. Nguyễn Ánh thừa dịp cùng quân Pháp, Bồ Đào Nha đánh úp cửa Thi Nại, đốt cháy nhiều thuyền chiến của Tây Sơn. Nhưng lúc đó là mùa gió nồm chỉ thuận cho quân Nam ra, phải đợi đến mùa đông mới thuận gió cho quân Tây Sơn vào. Tây Sơn Vương không phòng bị, lại phải thu quân về Quy Nhơn. Quân thuỷ của Quang Trung sẽ tiến vào đón lõng tận Hà Tiên đổ bộ lên đất liền để ngăn Nguyễn Ánh chạy ra biển. Chính các giáo sĩ Pháp giúp Nguyễn Ánh lúc đó cũng rất lo lắng và dự liệu Nguyễn Ánh khó lòng chống lại được Tây Sơn trận này. Trong thư gửi cho M. Létondal ngày 14/9/1791, giám mục Bá Đa Lộc viết: “… Ông ta (Nguyễn Ánh) bắt dân đóng thuế và làm dịch vụ nặng nề, và lúc này, dân chúng bị nạn đói đe dọa nên họ có vẻ mong quân Tây Sơn đến. Nhà vua đã không biết lợi dụng cơ hội mà ông ta có được để đánh bại kẻ thù, mà lại để chúng có thì giờ hoàn hồn và chúng thấy rõ tất cả những đồn đại về việc người Âu đến giúp chỉ là chuyện hão. Ngày 29 tháng 7 năm Nhâm Tý (16 tháng 9 năm 1792), vào khoảng 11-12 giờ đêm, Quang Trung Nguyễn Huệ qua đời, ở ngôi được 4 năm, hưởng dương 40 tuổi, thuỵ hiệu là Vũ hoàng đế. Thời điểm mất của vua Quang Trung được các tài liệu cổ ghi khác nhau. Sách Đại Nam thực lục của Nhà Nguyễn ghi ông mất tháng 7 âm lịch năm 1792, Hoàng Lê nhất thống chí ghi ông mất tháng 8 âm lịch năm 1792. Theo lý giải của Hoàng Xuân Hãn trong La Sơn phu tử, cả hai sách ghi đều không sai. Quang Trung mất vào khoảng 11 giờ đêm ngày 29 tháng 7 âm lịch, khoảng đó là giờ tý, nghĩa là bắt đầu được tính sang hôm sau; mà tháng 7 năm đó là tháng thiếu, ngày 29 là ngày cuối tháng, nên sau 11 giờ đêm đã chuyển sang tháng 8. Theo Hoàng Xuân Hãn: "Ghi tháng 7 hay tháng 8 thực ra chỉ chênh nhau khoảng nửa giờ". Cho đến nay, đã có nhiều giả thuyết về nguyên nhân cái chết của vua Quang Trung được đưa ra, nhưng chưa giả thuyết nào có được chứng cứ xác thực, đủ sức thuyết phục do ghi chép đương thời không có nhiều. Ghi chép của Ngụy Tây liệt truyện mang tính hư cấu, vẽ ra chuyện báo mộng để nâng cao sự mê tín vào "thiên mệnh" của Nhà Nguyễn, nhưng nó cũng cho thấy Quang Trung bị bất tỉnh đột ngột, có lẽ là do tai biến ở vùng não bộ. Bắc cung hoàng hậu Lê Ngọc Hân đã viết bài "Tế vua Quang Trung" và bài "Ai Tư Vãn" để bày tỏ nỗi đau khổ và tiếc thương cho người chồng anh hùng sớm ra đi. Và sau khi Quang Trung mất, vào tháng 1 năm Càn Long thứ 58 (1793), Quách Thế Huân cũng báo cáo với Càn Long: "Quang Trung đã chết vì bệnh". Cũng một giả thuyết được truyền lại nhiều nhất là một buổi chiều thu năm 1792, vua Quang Trung đang ngồi làm việc, bỗng hoa mắt, tối sầm mặt mũi, mê man bất tỉnh. Một giáo sĩ tên Longer, có mặt ở Đàng Ngoài vào những thời điểm này, đã viết trong một bức thư đề ngày 21 tháng 12 năm 1792 là vua Quang Trung chết vì bệnh, nhưng không rõ là bệnh gì. Các nhà nghiên cứu về sau gạt bỏ các chi tiết mê tín trong Ngụy Tây liệt truyện thì họ cho rằng Quang Trung đã bị một cơn tăng huyết áp đột ngột. Bác sĩ Bùi Minh Đức qua khảo cứu các nguồn tư liệu lịch sử, kết luận rằng Nguyễn Huệ bị "Xuất huyết não dưới màng nhện; nguyên nhân tử vong: do viêm phổi sặc" (tràn dịch màng phổi). Người xưa gọi là chứng "huyễn vận", còn ngày nay y học gọi là tai biến mạch máu não. Vua Càn Long tặng tên hiệu cho ông là Trung Thuần, lại thân làm một bài thơ viếng và cho một pho tượng, 300 lạng bạc để sửa sang việc tang. Thi hài Quang Trung được táng ngay tại Phú Xuân, tại một cung điện của ông tên là Đan Dương. Sứ Nhà Thanh đến tận mộ ở Linh Đường (mộ giả) thuộc huyện Thanh Trì (Hà Nội) để viếng. Thời Cảnh Thịnh, triều đình Tây Sơn sinh ra lục đục.

Sau bao năm bị bệnh tim hành hạ, căn nhà đang ở phải mang đi thế chấp, còn mảnh ruộng 4 sào cấy lúa, giờ bà Toán cũng bán nốt để cứu con, cuộc sống của người mẹ nghèo như rơi vào hố sâu tuyệt vọng. Tuy nhiên, chàng trai vẫn còn phải nhờ sự hỗ trợ của máy thở, viêm phổi, suy kiệt cơ thể và có diễn biến di chứng não. Sau thời gian gần 20 ngày điều trị tại phòng Hồi sức ngoại (Khoa Phẫu thuật gây mê hồi sức, Bệnh viện Đà Nẵng), các bác sĩ đã phải nỗ lực hết sức mới có thể giữ được tính mạng của chàng trai Nguyễn Văn Tâm (30 tuổi, trú xã Tiên Hiệp, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam). Tâm được bạn đưa vào Bệnh viện Đà Nẵng cấp cứu trong tình trạng hôn mê sâu, chấn thương sọ não, xuất huyết nội sọ, chấn thương vùng ngực kín, tràn máu màng phổi… Sự sống của chàng trai quá đỗi mong manh như ngàn cân treo sợi tóc. Trong khoa gây mê hồi sức, do phải cách li nên mọi sự chăm sóc cho Tâm đều do các bác sĩ và điều dưỡng đảm nhiệm. Buổi tối định mệnh hôm ấy, trên đường đi bốc vác về, Tâm không may va chạm với chiếc xe tải lưu thông trên đường. Ở ngoài phòng bệnh, bà Nguyễn Thị Toán, năm nay đã 66 tuổi, mỗi lần thấy bóng dáng bác sĩ thấp thoáng trong phòng, bà rướn cổ như muốn vươn đến gần hơn giường bệnh của con trai. Đôi mắt bà như dán qua lớp cửa kính. Lòng người mẹ nóng như lửa đốt. Anh Nguyễn Văn Trung (34 tuổi), anh trai của Tâm kể, ngoài những giờ ở viện với em, hàng ngày anh lại rong xe đi khắp các con phố ở Đà Nẵng để bán trái cây dạo, kiếm tiền đóng viện phí đóng cho em. Bà sốt ruột, lo lắng, hễ thấy bác sĩ đi ra, bà lại chạy thật nhanh, níu lấy tay bác sĩ hỏi như sợ không kịp bác sĩ sẽ đi mất. Bốn người anh đã lập gia đình, chỉ còn mình Tâm vẫn chưa yên bề gia thất. Nhà có 5 anh em, trong đó Tâm là con thứ tư trong gia đình. Trong khi chờ tìm việc ở công ty mới, Tâm tranh thủ đi bốc vác kiếm tiền. Tâm ra Đà Nẵng làm lái xe cho một công ty bất động sản và mới nghỉ việc. Ở "thành phố đáng sống" ngoài anh Trung, Tâm còn có người anh trai cả cũng lập nghiệp tại đây và sinh sống bằng nghề phụ hồ. Tuy nhiên, mới đi bốc vác được hai bữa thì xảy ra tai nạn. Cuộc sống của các anh trai Tâm đầy rẫy khó khăn, nên khi nhìn cảnh người em bị tai nạn thập tử nhất sinh, dù các anh đã cố gắng chung tay giúp đỡ người em nhưng cũng đành bất lực để người mẹ phải bán mảnh ruộng quê nhà lấy tiền đóng viện phí cho em. Cùng với số tiền 35 triệu đồng gia đình bán ruộng và bà con giúp đỡ, gia đình mới đóng viện phí được 60 triệu đồng. Anh Trung cho biết, người lái xe tải va chạm với Tâm có hỗ trợ gia đình 12 triệu đồng. Trao đổi với phóng viên Dân trí, người mẹ mắc bệnh tim bảo: "Nhà có mảnh ruộng để trồng lúa nhưng tôi phải bán để đóng viện phí cho con. Tuy nhiên, số tiền 35 triệu đồng ấy chẳng thấm vào đâu". Bà bảo, biết để bệnh như vậy là nguy hiểm đến tính mạng nhưng vì gia đình nghèo quá nên cũng chẳng còn cách nào. Bà Toán tâm sự, nhiều năm qua bà bị bệnh tim hành hạ, nhưng vẫn phải cố cắn răng chịu đựng. Kể đến đây, giọng người mẹ như nghẹn lại nơi cổ họng, bà bảo: "Mảnh ruộng 4 sào, trồng lúa cũng đủ gạo tôi ăn quanh năm. Thế nhưng, không bán ruộng đi biết lấy gì cứu con". Năm ngoái, các con bà thống nhất mang "cắm" ngôi nhà được 70 triệu đồng mới đủ tiền đưa bà đến viện. Bác sĩ Đinh Trọng Đức, Khoa Phẫu thuật gây mê hồi sức, bệnh viện Đà Nẵng cho biết, thời gian tới, bệnh nhân Tâm tiếp tục phải điều trị nội khoa, dùng kháng sinh đắt tiền, trong khi bệnh nhân không có bảo hiểm y tế. Chi phí điều trị mỗi ngày từ khoảng 2 - 2,5 triệu đồng và còn phải điều trị lâu dài. Vừa rồi, bà con trong xóm mỗi người góp vài ba trăm ngàn, các tổ chức đoàn thể cũng đứng ra kêu gọi các mạnh thường quân giúp đỡ. Ông Trần Quốc Ánh, Phó Chủ tịch UBND xã Tiên Phước cho biết, hoàn cảnh gia đình bà Toán hiện đang hết sức khó khăn. Tuy nhiên, số tiền viện phí nhiều lắm. Địa chỉ: Số nhà K634/H71/28 ,đường Trưng Nữ Vương, phường Hòa Thuận Tây, quận Hải Châu, TP Đà Nẵng. Cũng mong báo Dân trí làm cầu nối để bạn đọc và các nhà hảo tâm giúp đỡ gia đình bà Toán. Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội. Chi nhánh Hà Nội. VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. VP TPHCM: số 294 - 296 đường Trường Sa, phường 2, quận Phú Nhuận, TPHCM. Tại Ngân hàng: Agribank CN Láng Hạ. Trong lúc kiếm cơm nuôi các con, anh Chánh chẳng may bị ngã giàn giáo, dẫn đến đôi chân mất cảm giác. Ngồi trên giường bệnh anh nghẹn ngào mơ ước có kinh phí chữa trị để lo tương lai cho 2 con nhỏ. VP Cần Thơ: Số 10 đường Trần Bình Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. bán nhà quận 6 phải cụt tới háng, dập gan, suy thận khiến tình cảnh người chồng "ngàn cân treo sợi tóc" sau tai nạn. Từ một bệnh nhân được chẩn đoán chỉ có thể sống không quá 4 ngày, Hữu Nghĩa vượt "cửa tử", trải qua 6 tháng sống thực vật và dần đứng dậy từng bước hồi phục kỳ diệu. Người vợ đành gửi 3 con nhỏ ở quê để ông bà nội và người dân trong xóm chăm lo. Từ khi biết con trai mắc bệnh hiểm nghèo, chị Nguyễn Thị Hoài nghĩ mình không thể cười được nữa. Mỗi lần cha lên cơn đau, nằm run trên võng, cô bé 3 tuổi ôm lấy chân cha, cầu mong đừng chết. Nhưng bằng lòng dũng cảm chị đã đồng hành cùng con vượt qua căn bệnh quái ác này. Vay mượn khắp nơi để đóng viện phí cho con mà vẫn không đủ, người mẹ từng có ý nghĩ đưa con về nhà. Thế nhưng nghĩ con còn trẻ, bà lại không đành lòng. Con trai lớn bị tai nạn giao thông chấn thương sọ não, con út mắc bệnh bại liệt từ 2 tháng tuổi. Chồng mất gần 3 năm, một mình bà Phương gồng gánh nuôi 2 đứa con bệnh tật. Con gái mới 4 tuổi nhưng đã viêm phổi nặng, suy gan thận, không có tiền chạy chữa, vợ chồng anh Bằng chỉ biết cho con uống thuốc an thần để giảm nỗi đau. Người đàn ông 48 tuổi chỉ nặng 28kg, mắc bệnh tim, tiểu đường ngất lịm trên giường được con trai phát hiện, hô hoán hàng xóm đến giúp đưa đi cấp cứu. Cú phóng điện cao thế oan nghiệt đã khiến người đàn ông trụ cột gia đình mất đi đôi tay, tính mạng rơi vào nguy kịch, còn gia đình anh lâm vào cơn cùng quẫn không lối thoát.

Quân đội Ukraine đang cố gắng hiện đại hóa, song các đơn vị vẫn thiếu khả năng phối hợp với nhau nên họ thường chiến đấu một cách độc lập mà điểm yếu này đôi khi gây ra thiệt hại về người. Tuy nhiên, ông lại không thể làm điều đó. Trong những ngày cuối cùng của trận giao tranh ở phía đông thành phố Severodonetsk, một trung sĩ Vệ binh Quốc gia Ukraine đã gặp sự cố: tiểu đội mà ông tham gia bị lộ tuyến phòng ngự, còn ông cần phải báo cho binh sĩ biết quân Nga đang tiến đến. Dù có hét lớn bao nhiêu về phía tuyến phòng ngự nằm trong khu rừng bao quanh thì ông cũng không nhận lại phản hồi nào dưới làn "mưa" đạn của pháo binh và súng máy. Trung sĩ với mật danh "Tướng quân" này cố gắng chạy đến vị trí của đồng đội, nhưng 3 người trong số đó đã hy sinh. Nhóm 15 binh sĩ hoạt động trong tuyến phòng ngự kéo dài khoảng 180m nhưng lại chỉ có hai bộ đàm. Sự cố liên lạc mà tiểu đội của trung sĩ "Tướng quân" trải qua hồi đầu tháng này không phải là điều quá xa lạ đối với lực lượng Ukraine đang chiến đấu ở miền đông nước này. Trong khi giới chức Ukraine tiếp tục kêu gọi thêm nhiều vũ khí chiến đấu tầm xa, công nghệ cao hơn để cạnh tranh với hỏa lực vượt trội của Nga, thì những thiếu sót nhỏ nhưng rất quan trọng như trên, chính là yếu tố làm suy yếu năng lực chiến đấu của Ukraine. New York Times từng phỏng vấn gần 20 binh sĩ Ukraine trong vài tuần qua và họ đều chỉ ra những vấn đề tương tự: Nga liên tục làm nhiễu bộ đàm, họ không có đủ thiết bị liên lạc, họ thường gặp khó khăn trong việc kết nối với chỉ huy để huy động pháo binh yểm trợ. Thực tế, đó là một vấn đề phổ biến trên khắp các chiến tuyến và xuất hiện gần như mọi khía cạnh của cuộc chiến, từ việc phối hợp trên chiến trường đến cung cấp vật tư, vận chuyển binh sĩ. Bán nhà mặt tiền Quận 6 , khi lực lượng ly khai được Nga hậu thuẫn thành lập ra hai thiết chế cộng hòa tự xưng ở Donbass, lực lượng vũ trang của Ukraine, vốn được xây dựng theo mô hình quân đội thời Liên Xô, đã phải nhanh chóng hiện đại hóa. Họ cho biết việc trao đổi với các đơn vị đóng quân gần đó cũng là một vấn đề, dẫn tới việc lực lượng Ukraine thỉnh thoảng xả súng vào nhau. Ukraine dần mua sắm máy bay không người lái, phát triển các chương trình lập bản đồ có thể được sử dụng trên máy tính bảng để hỗ trợ trực tiếp cho lượng pháo binh. Những năm sau đó, cách tiếp cận này tạo ra sự mất cân bằng. Tuy nhiên, họ vẫn có thiếu sót, đó là quá trình hiện đại hóa trên quy mô rộng này không đi đôi với việc chuyển đội lực lượng vũ trang Ukraine. Nói cách khác là quân đội vẫn tổ chức theo những cách thức thời Liên Xô. Điều đó có nghĩa là những lữ đoàn với khoảng 4.000 quân vẫn đang chiến đấu độc lập với nhau, và những vấn đề quan trọng trên chiến trường vẫn phải được quyết định bởi chỉ huy, thay vì trao quyền cho các sĩ quan cấp thấp hơn.